Chủ Nhật, 26 tháng 6, 2016

Vui sao

Mái trường Hồng Thái năm xưa,
Biết bao kỉ niệm vẫn chưa phai mờ.
Vui sao cái tuổi học trò,
Vừa tinh nghịch, lại ngay ngô tức cười.


                Đến lớp mà chẳng thuộc bài,
                Ngồi im thin thít sợ thầy gọi tên
                Hiểu bài, lại thích đứng lên,
                Tay giơ, miệng nói: " Em xin trả lời".
Thầy cô tổ chức vui chơi,
Theo dấu, dịch mốc đến nơi cần tìm.
Lớp không tìm được ầm lên,
Cãi nhau chí chóe, như chim vỡ đàn.
                 Chuyện thi giáo cụ trực quan,
                 Thầy trò mê mải quyết làm bằng xong.
                 Làm xong, dẫu có đói lòng,
                 Vẫn say đá bóng mà không muốn về!
Chuyện trường lớp. Chuyện làng quê,
Biết bao nhiêu chuyện kể về tuổi thơ.
Bao giờ cho đến bao giờ,
Thầy xưa, trò cũ lại chuyện trò, hàn huyên?
                      Tác giả: Phùng Viết Tân
Đọc thêm các bài

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét