Chủ Nhật, 26 tháng 6, 2016

7b

     Hôm nay bánh kẹo chia tay
Ngày mai vạn nẻo chim bay tung trời
     Dặm đường non nước xa xôi
Mái trường Hồng Thái em thời chớ quên!

                    Tôi muốn viết bài thơ
                           Năm nhăm điệu
                                     Năm nhăm ý thiết tha.
     Liên Mạc gần, Tam Đồng xa
Mỗi người một chữ. Nào ta chắp vẫn.

      Này Tho, này Thọ, này Thân
Này Thìn, này Thuật mấy lần vần " Tê"
      Này Túc, này Trạch có nghe
Mỗi người chiếm một  chữ T của đời.
      Câu Thơ ít nói, ít cười
Cậu Thìn lơ đãng, Thuật thời cười luôn,
      Vui sao những sáng đến trường
Từng xe lao vút trên đường Cư An.
      Xe Dần, xe Sứng, xe Thân
Lại thêm xe Ruộng mấy lần keng keng
      Qua Tam Đồng đến Phúc Yên
Ai đi thị xã thì lên tôi đèo.
      Kênh Thạnh Phú nước trong veo
Muốn bơi, muốn tắm thì theo ta về.
     "Kính coong", " ếp ếp" xe đi
Sợ gì trầy gối, sợ gì sầy da.
      Ô kìa Phúc Khánh nhà ta
Đang làm " nghị gật" hay lâ mơ tiên?
      Tóc quăn hẳn đúng Tạ Yên
Suýt quên vua ngủ cậu Mên đâu rồi?
      À ơi! Cái ngủ à ơi
Lời thầy theo gió lên trời, lên mây.
     Buồn sao giây phút chia tay
Nhớ sao những tháng những ngày gian lao
     Mỗi người một nét vui sao
Cô Nga, cô Giáp cô nào chăm hơn?
     Ấy đôi tri kỷ sớm hôm
Sách đèn khăng khít, nghĩa tròn tình sâu.
     Nam Cường có " cụ nhổ râu"
Ngồi bàn cuối lớp rầu rầu ít vui.
     Hỡi người trai mến yêu ơi
Cớ sao đôi lúc lại ngồi trầm ngâm?  
     Hãy vui như Khánh, như Nhâm,
Như Phương, như Nguyệt, như Thân, như Thành
     Vui lên ta cố học hành
Hăng say công tác, ngày xanh còn dài
     Con đường bước đến tương lai
Do ta phấn đấu miệt mài mới nên
     Cậu Cường, cậu Bảo chớ quên
Những ngày ôn tập phải chuyên một lòng
     Ngày qua dù có lông bông
Bây giờ  gia sức cũng không muộn màng.
     Càng gian khổ, càng vinh quang
Chắc là cô Mạc, cậu Loan đã tường?
     Hôm nay ngồi dưới mái trường
Kìa ăn đi chứ, cô Hương, cậu Thành.
    Hỡi người lớp trưởng hiền lành
Cần cù chăm chỉ ai bằng, ai hơn?
    Những lần công việc ứ dồn
Đèn khuya cố thức Thành còn học thêm.
    Mỗi nét mặt, mỗi cái tên
Càng xa, nỗi nhớ tăng lên nhiều lần,
    Cậu Bòng, cậu Giản, cậu Căn
" Pập pình" thấy bóng là lăn ngay vào.
     Đôi bàn tay nhựa dính sao
Phải chăng cậu Ruộng, " gôn" nào giỏi hơn?
     Phạm Năm nét mặt hơi buồn
Nhưng trên sân cỏ lại thường dọc ngang.
     Mấy lần giao hữu trên sân
Trung phong số 1 Phạm Năm đó mà.
     Cậu Chiên, cậu Bẩy, cậu Hà
Máu mê với bóng cũng là cháu con ...
     Tieeengs ai tha thiết đầu thôn
Nghe xao xuyến, nghe bồn chồn ruột gan.
      Cô May, cô Mát một làng
Đã thôi xung khắc, đã đoàn kết chưa?
     Cư An một giải làng quê
Cùng đi một lối, cùng về một nơi.
     Cậu Sung, cậu Viễn đâu rồi
Tổ trưởng học việc ai thời hơn ai?
     Những trưa nắng, những sớm mai
Đội ta tiến những bước dài, bước nhanh.

     Đường về Liên Mạc loanh quanh
Tre xanh, khói biếc như tranh họa đồ.
     Chùa đêm tiếng hát, câu thơ
Tiến, Minh, Địch, Mạc bây giờ ở đâu?
     Ai người giỏi toán dẫn đầu
Văn ai gọt giữa từng câu, từng lời?

     Nào ai mải nghịch, mải chơi
Nào ai trầm lặng, ít cười, ít vui
     Tạ Ngữ ơi, Gia Khải ơi!
Đôi khi ta phải nặng lời vì ai?
     Còn ai vóc rộng, thân dài
Phải chàng Thái Bảy mặt mày dễ ưa?
     Cậu Sương đôi mắt lơ mơ
Mỗi lần phát biểu thầy chờ mỏi ... tai.
     Xóm Xổ là xóm nhà ai
Cậu Yên, cậu Mậu ai tài thức khuya?
     Ai tài truy sớm, sào trưa?
Kìa ai làm bố còn ngờ chiêm bao?

      Nhịp cười giòn giã vui sao
Cậu Khang, cậu Khánh cậu nào giỏi văn?
     B2, B1 đã đành
Tổng kết đã bốn còn băn khoăn gì?
     Tạ Thông tính khí lầm lì
Đan nia, đan cót, cái gì cũng biết đan.
     Nguyễn Nhì nhiều lúc thật ngoan
Đôi khi cũng bướng, cũng ngang ra trò.
     Hoàng Liệt đi sớm về trưa
Đôi chân bé nhỏ chẳng thua mọi người.
    Hỡi cô gái quý Văn Lôi
Cớ sao trong lớp cô ngồi lặng im?
     Cớ sao đôi mắt lim dim?
Lòng riêng cô đã định tìm ai chưa?
     Cô rằng: " Em đang ước mơ
Nếu chưa tốt nghiệp thì chưa lấy chồng".
     Quê ta lúa tốt ngập đồng
Gắng công sản xuất, gắng công học hành.
     Những ngày gian khổ trôi nhanh
7B ta đã góp phần dựng xây.
     Bàn tay và khối óc này
Mẹ cha phấn khởi, bạn, thầy mừng vui.
     Kìa hoa phượng đỏ ngập trời
Hôm nay bánh kẹo, bồi hồi chia tay.

      Rời thành thị bạn về đây
Tình dân như bát nước đầy, câu ca.
     Hỡi ai sơ tán quê ta
Nước non đâu cũng một nhà mà thôi
     Đường về đâu đó xa xôi
Cho ta nhắn gửi đôi lời ngợi khen:
     Bé Minh Tâm, chú Xuân Nguyên
Học hành cố gắng cần chuyên một lòng.
     Xuân Nguyên coi khó như không
Minh Tâm có một tâm hồn như gương
     Thêm Lê Dung với Thanh Hương
Mối tình sơ tán bốn phương ngọt ngào.
     "Quảng Bình" ... giọng hát ấm sao
Bao giờ hết Mỹ, ta vào viếng thăm
      Sài Gòn ruột thịt xa xăm
Nguyệt ơi! Còn nhớ mấy lần dạo chơi?
      Đường về quê cũ gần thôi
Nhớ nhung xin cố giữ lời, gắng công.
     Bao giờ thống nhất thành công.
Mình về thành thị nhớ đồng quê chăng?
     Phố đông có nhớ xóm làng
Sáng đèn còn nhớ mảnh trăng giữa trường?
     Càng xa càng nhớ, càng thương
Phố đông vẫn nhớ thôn hương yên lành.
     Nhà tầng càng nhớ mái tranh
Trong vui sướng mới nhớ tình hôm nay
     Nhớ trường, nhớ lớp, nhớ thầy
Khánh kia, Nhâm nọ biết ngày nào quên.
     Nhớ khi học sáng, học đêm
Khi đào hầm hố, khi nghiền văn thơ.
     "Hoàng tử Đan Mạch" còn kia
"Ăng-đờ-rây" còn đó, biết bao giờ gặp nhau?

     Ba năm học có là bao
Chưa vui sum họp đã sầu chia ly
    Cầm tay nhau biết nói gì
Sản xuất - chiến đấu nhớ ghi trong lòng.
     Bao giờ đánh Mỹ thành công
Lại vui sum họp, ta cùng về đây.
     Phải không bạn? Xin chia tay.
Ngày mai vạn hướng chim bay tung trời.
    Dặm đường non nước xa xôi
Mai trường Hồng Thái em thời chớ quên!
    Chớ quên nơi cất cánh lên
Chính đây bệ phóng đầu tiên vào đời!
    Xin cho tôi được ngừng lời ...
                          Tác giả: Nguyễn Văn Phú

Đọc thêm các bài

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét