Chủ Nhật, 26 tháng 6, 2016

Ngọc

       Sơ đông trở lại trường xưa
Nắng buông sợi nhớ, gió lùa giọt thương
      Đường đời ghềnh thác bao phương
Thân đê cỏ níu vương vương hẹn thề

     Bê tông ngang dọc đường quê
Nhà tầng san sát lối về thênh thang
    Sông Hồng dòng chảy mênh mang
Chơi ô, đánh chắt, gốc bàng còn đây
    Tóc xanh con rũ vào mây
Trắng đầu vẫn nặng nghĩa Thầy, công Cô
    Hạt Thầy gieo tự ngày thơ
Cây đời vươn khắp bến bờ nhân gian
    Hương thơm quyện ánh mây ngàn
Chữ nhân, chữ nghĩa chứa chan tình đời

     Trò quê đồng tuế một thời,
Xi làm vạt nắng hong lời Thầy xưa.
                    Tác giả: Nguyễn Thị Minh Chín
Đọc thêm các bài

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét